Dòng Nội dung
1
Accent tonique : Substance(s) et représentation(s) / Emilie Caratini. // Langages. 2015, Vol. 198.
2015
p. 109-132.

Cet article s’intéresse aux effets de l’accent tonique sur les objets phonologiques qui l’entourent, à sa substance ainsi qu’à sa/ses représentation(s). Divers mécanismes phonologiques (synchroniques comme diachroniques) à l’oeuvre dans la phonologie de l’allemand sont examinés dans le but de comprendre sa substance : allongement vocalique et consonantique (diachronie), occurrence de l’attaque glottale, aspiration des occlusives et réalisation des voyelles longues (synchronie). Dans le cadre de la phonologie CVCV (cf. Lowenstamm 1996 ; Scheer 2004), il est démontré que l’accent peut se manifester de deux manières différentes : il peut faire surface comme de l’espace syllabique supplémentaire dont peut disposer son entourage (une unité CV) ou comme un diacritique qui rend possible l’expression phonétique de la longueur phonologique.

2
3
4
Khái quát về âm vị phụ âm trong tiếng Đức = Consonant phonemes in German language / Dương Việt Thắng. // Tạp chí khoa học ngoại ngữ Số 29/2011
Hà Nội : Đại học Hà Nội, 2011
tr. 3-10

Bài viết giới thiệu các phụ âm trong tiếng Đức với đầy đủ các đặc tính âm học cũng như cách thức cấu tạo của chúng, qua đó liên hệ với các phụ âm trong tiếng Việt để có thể rút ra được những điểm tương đồng cũng như làm nổi bật các nét khác biệt của phụ âm trong hai ngôn ngữ. Việc so sánh các phụ âm của hai ngôn ngữ Việt - Đức nhằm giúp cho sinh viên thuận lợi hơn trong quá trình học tiếng Đức ở giai đoạn đầu tiên.

5
L’allemand wohl et ses équivalents en français / Pierre-Yves Modicom. // Langages no 207 (3/2017)
2017
pp. 93-104.

The German marker wohl is generally considered to be an equivalent of French bien. Both forms can be used as adverbials to indicate that an entity exhibits a given quality at a high degree. Yet, as a discourse marker, wohl has both a corroborative meaning in which bien can also be used in French, and a modal epistemic meaning, for which bien is not a possible equivalent. The article proposes a stable operational core meaning for wohl. The comparison with bien shows that wohl implies the accessibility of an alternative p’ to the content of the utterance p, whereby p’ is usually identified as “not p”, which is not the case for bien. This sheds new light on the diverging translations of wohl in French, which are analysed in the last part. While some contexts tend to favour a rendering of wohl with bien, some contexts are shown to demand very heterogeneous strategies of translation.